Đã bao giờ bạn thắc mắc, ngày 20/11 đối với các thầy cô giáo có ý nghĩa gì, có kỉ niệm đáng nhớ nào, có mong muốn gì chưa?
Để các bạn có thể hiểu rõ hơn tâm tư và suy nghĩ của thầy cô vào
"ngày dành riêng cho mình", chúng ta hãy cùng thực hiện một buổi hỏi
ngắn đáp nhanh thông qua các câu hỏi trực tiếp với 3 thầy,cô nhé. Đó là thầy Cao Văn Ty – Giáo viên bộ môn
Hoá, Cô Cáp Thị Liên - giáo viên bộ môn Lịch Sử và Cô Trần Thị Tường Vi – giáo
viên bộ môn Toán.
Thầy Cao Văn Ty |
Cô Cáp Thị Liên |
Cô Trần Thị Tường Vi |
Kỷ niệm đáng nhớ
nhất thời đi học của thầy (cô)là gì?
Thầy Ty: Bị cô chủ nhiệm bát đứng trên bảng lấy roi quất đít
vì tội cả đám trốn học phụ đạo đinh leo núi hái sim
Cô
Liên: Lớp trống tiết nên cả lớp nghịch phá làm
ảnh hưởng đến các phòng học khác. Thầy
chủ nhiệm hỏi ai làm ồn tôi đã để thầy tức giận vì không trả lời đúng mực nên
thầy “giáng” cho tôi 2 cây thước, cả lớp thương và bảo tôi là “anh hùng rơm” của
lớp….. còn nhiều điều thú vị nữa. (cười lớn)
"Nhất
quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" - câu này có đúng với thầy (cô)hồi xưa?
Thầy Ty: Hồi xưa thầy hiền lành, hồn nhiên ngây
thơ và trong sáng lắm! Chỉ thỉnh thoảng hay bị vi phạm nội quy thôi (Cười lớn).
Cô Liên: Rất
đúng chứ ! Tôi thuộc dạng học sinh chăm ngoan, nghiêm túc mà còn bày đủ trò nghịch
phá với các bạn học cùng lớp và tôi nghĩ chỉ có thời học cấp 3 là tôi nghịch ngợm
một cách ngây thơ và trong sáng nhất
Cô Vi: Không phải đúng mà là "rất đúng". Hồi đi học cũng hay chơi mấy trò như tụi học sinh bây giờ. Nhưng bù lại cô rất được thầy cô mến vì cô luôn kính trọng thầy cô. Dù giỡn thì cô cũng chỉ giỡn với bạn bè chứ không dám làm thầy cô của mình buồn hay khó chịu.
Thầy có từng bị thầy cô phạt thời đi học?
Thầy Ty: Có là đương
nhiên, ai cũng có những lần lầm lỗi trong cuộc đời mình, đặc biệt tuổi học trò
là tuổi của sự tò mò, năng động và ngây thơ ( bí mật xíu.)
Cô Liên: Có chứ. Thời học
sinh chúng tôi ai trong đời cũng phải có lần bị thầy cô trách phạt chứ. Có lần
tôi ngồi làm bài kiểm tra trao đổi bài với bạn bị cô Phượng nhắc nhở, đánh dấu
bài, tôi buồn mấy ngày mới hết.
Cô Vi: Bị phạt đứng trong tiết Vật lí của thầy Ngọc Tuấn.
Theo thầy ý nghĩa của ngày Nhà Giáo Việt Nam là gì?
Thầy Ty: Để nhớ đến công ơn những người đã dạy đỗ
chúng ta và cũng là ngày thể hiện sự kỳ vọng của xã hội vào ngành giáo dục.
Cô Liên: Ngày Nhà Giáo Việt
Nam là ngày tết của những người đã và đang công tác trong ngành giáo dục nói
chung, là ngày mà những học trò được những “người lái đò” đưa sang sông bao thế
hệ tri ân những công ơn mà người thầy, cô đã dạy dỗ chúng ta nên người.
Cô Vi: Đây là dịp để những người học sinh cần thể
hiện lòng tri ân kính trọng vì đã nuôi dưỡng trí tuệ và tâm hồn mình. Ngược
lại, đây là dịp để thầy cô nghĩ về nghề, về học trò, và cảm ơn học trò vì đã
luôn giúp mình ý thức được rằng mình là một người thầy, người cô và sống sao
cho phù hợp với vị trí ấy.
Hành động/biểu hiện gì theo thầy,cô là ý nghĩa nhất trong ngày
này?
Thầy Ty: Về
thăm thầy cô cũ.
Cô Liên: Đó là các thế hệ học trò bày tỏ tình cảm, thể hiện
long biết ơn, quan tâm đến thầy cô đã có công ơn dạy dỗ mình nên người, có thể
chỉ cần những hành động nhỏ như: đến nhà thăm thầy, cô nếu có điều kiện, nếu ở
xa thì có thể nhắn tin, gọi điện hỏi thăm, gửi đến những lời chúc sức khỏe đến
thầy cô.
Cô Vi: Về
thăm thầy cô cũ.
Điều đầu tiên thầy, cô nghĩ đến trong ngày 20/11 là gì? Vì sao?
Thầy Ty: Nghĩ tới thầy cô đã giảng dạy cho mình phải cố gáng nỗ
lực hơn về trách nhiệm của mình. Vì đây là ngày để chúng ta nhớ đến thầy cô đã
dạy dỗ mình và cũng là ngày mà xã hội đặt
kỳ vộng vào ngành giáo dục của chúng ta
Cô Liên: Đó
là nghĩ đến người thầy, cô đã từng chủ nhiệm mình, sau đó là những giáo viên đã
từng dạy dỗ mình. Vì đó là ngày mà bản thân tôi luôn ghi nhớ về những người thầy,
cô đã giảng dạy và chủ nhiệm mình
Cô Vi: Điều
đầu tiên cô nghĩ đến không phải là ai sẽ đến thăm mình hay mình sẽ nhận được gì
mà là cô sẽ đến thăm thầy cô nào và làm sao để thể hiện tình cảm của mình với
các thầy cô ấy.
Những điều thầy thường làm vào mỗi năm khi đến dịp này?
Thầy Ty: Cùng nhà trường nhìn nhận và quyết tâm hơn vai trò
trách nhiệm của mình hơn
Cô Liên: Đầu tiên là tôi sắp xếp đến thăm những thầy cô chủ
nhiệm mình trước đây để thăm hỏi, gửi lời chúc mừng nhân ngày hiến chương Nhà
giáo Việt Nam, những thầy cô ở xa thì gọi điện hỏi thăm, gửi đến những lời chúc
sức khỏe đến thầy cô.
Cô Vi: Cô đi mua một số chậu hoa tươi và mang đến để thăm và tặng thầy cô
cũ của mình.
Thầy có hay về thăm thầy cô cũ của mình vào ngày này không? Đó là
ai?
Thầy Ty: Tôi hay về thăm
cô giáo chủ nhiệm lớp 9
Cô Liên: Thỉnh thoảng tôi
có thăm một số thầy cô dạy bộ môn và chủ nhiệm đó là thầy Cao Văn Ty, Thầy Võ
Xuân Hóa, Thầy Hồ Văn Công, Cô Lương Thị Xuân Hường….vào dịp trước ngày 20.11
cùng với các đồng nghiệp, bạn bè của mình.
Cô Vi: Vì cô bây giờ cũng làm nghề giáo nên ngày này
cô thường dành trọn vẹn cho học trò của mình. Còn thăm thầy cô cũ thầy thường
thăm vào dịp Tết.
Ai đã giúp thầy có quyết tâm theo nghiệp Nhà giáo? Lý do?
Thầy Ty: Mỗi thầy cô đều tiếp cho thầy một ngọn lửa. Riêng cô chủ nhiệm
năm lớp 9 đã ảnh hưởng đến quyết tâm nhà giáo của thầy khá nhiều.
Cô Vi: Đó
là mẹ của cô. Mẹ cô cũng là nhà giáo – gv dạy môn Ngữ Văn. Mẹ là tấm gương cho cô noi theo trong nghề giáo.
Và sự yêu thích nghề này của bản thân nữa.
Điều khiến thầy tự hào nhất về công việc hiện tại của mình?
Thầy Ty: Có những đứa học
trò thành đạt trong cuộc sống
Cô Liên: Điều khiến tôi tự
hào nhất với công việc của mình hiện tại đó là được làm việc mà mình yêu thích.
Cô Vi: Được công tác tại ngôi trường
mà mình đã từng học phổ thông, được làm
đồng nghiệp với những người thầy, người cô mà mình yêu mến.
Có điều gì từng khiến thầy lo lắng hoặc buồn nhất không? Vì sao?
Thầy Ty: Điều tôi buồn nhất
là một số bạn học chăm chỉ nhưng trong cuộc sống lại gặp khó khăn! Tôi nghĩ đó là phương pháp giáo dục học sinh
của mình chưa tốt, chưa giúp được cho học sinh kỹ năng sống
Cô Liên: Điều khiến cô cảm thấy lo lắng nhất
đó là nhìn thấy sự thất bại của mình trên con đường dạy dỗ, định hướng nhân
cách, nghề nghiệp cho các em học sinh. Vì sự nghiệp trồng người chỉ mong có
ngày thu được trái ngọt, “người lái đò” chỉ mong khách sang sông sẽ gặt hái được
thành công mà họ muốn đạt đến
Cô Vi: Cô buồn nhất là người
ta cứ nói cái nghề này nghèo. Mà thực tế thì đâu đến nỗi như vậy.
Nếu được chọn lại một lần nữa, thầy có nghĩ mình sẽ chọn một nghề
khác?
Thầy Ty: Thầy
sẽ trả lời liền – ngay và lập tức là không, vì chọn nghề giáo là "đăng ký
kết hôn" quá đúng rồi nên thầy không có lý do gì để hối hận cả (cười).
Cô Liên: Cô vẫn chọn nghề giáo viên, đó là
công việc phù hợp với tính cách, con người của cô hiện tại và cả sau này cũng vẫn
như thế
Cô Vi: Cô không có lý do gì
phải chọn lại vì cô rất hài lòng về nghề của mình.
Bí quyết của thầy là gì để được rất nhiều học sinh yêu mến như
hiện nay?
Thầy Ty: Tâm lý với học
sinh, nhưng làm việc phải có trách nhiệm
Cô Liên: Sự gần gũi, yêu
thương và luôn biết lắng nghe những điều học sinh muốn tâm sự. Nhất là sự quan
tâm với những học sinh yếu, có hoàn cảnh khác biệt với các bạn cùng trang lứa.
Cô Vi: Cô thì chẳng có bí quyết gì cả. Cô chỉ yêu thương và dạy các em bằng cái tâm của người thầy nên thế nào cô cũng sẽ nhận lại được lòng yêu mến của các em mà thôi.
Điều thầy muốn nhắn gửi đến các bạn học sinh ngày nay là gì?
Thầy Ty: Thầy
muốn nói cảm ơn các em nhân ngày 20/11 và bớt sống ảo đi. Các bạn đều có năng lực và nhiều cơ hội, Các bạn chịu
học hỏi nhất định bạn sẽ thành công trong cuộc sống.
Cô Liên: Mỗi người đều được sinh ra bởi
chính cha mẹ của mình và chúng ta ai cũng đều được những thầy cô dìu dắt trên
con đường trí thức để có được thành công nhất định. Các thế hệ trẻ học sinh hãy
cố gắng học tập để trưởng thành hơn về cả trí tuệ lẫn đạo đức để không phụ lòng
cha mẹ cũng như công ơn dạy dỗ của thầy cô
Cô
Vi: Nhân ngày 20/11 này,
cô muốn nhắn gửi đến các em là hãy luôn giữ nét hồn nhiên của học trò. Hãy cố
gắng sống xứng đáng với những gì mà cha mẹ và thầy cô đã chăm sóc và dạy dỗ các
em nên người.